00:00:01
Trong suốt vài tháng vừa qua,00:00:03
00:00:03
anh chị đã nhận được sự huấn luyện00:00:05
00:00:05
giúp mình đến gần Đức Giê-hô-va hơn 00:00:08
00:00:08
và giúp mình ngày càng quý trọng các phẩm chất của ngài.00:00:11
00:00:12
Sự huấn luyện này không chỉ củng cố đức tin của anh chị,00:00:15
00:00:15
mà còn trang bị để giúp anh chị phục vụ anh em đồng đạo00:00:19
00:00:19
một cách hiệu quả và với tình yêu thương.00:00:22
00:00:23
Cũng có một thời điểm mà Môi-se nhận được00:00:26
00:00:26
sự huấn luyện theo cách ấy.00:00:27
00:00:28
Đó không phải là những thời điểm nổi bật,00:00:30
00:00:31
chẳng hạn như lúc băng qua Biển Đỏ00:00:33
00:00:33
hoặc khi ông nhận được Luật pháp tại núi Si-nai.00:00:36
00:00:37
Nhưng là lúc bên cạnh một cái giếng00:00:39
00:00:40
tại Ma-đi-an, nơi mà Môi-se,
người đã mất tất cả,00:00:44
00:00:44
đưa ra quyết định đơn giản nhưng rất quan trọng,00:00:48
00:00:49
là phục vụ người khác.00:00:50
00:00:51
Mời anh chị mở đến Xuất Ai Cập chương 200:00:53
00:00:53
và hình dung mình đang ở đó.00:00:55
00:00:55
Xuất Ai Cập chương số 2. 00:00:58
00:00:59
Vào thời điểm này,00:01:01
00:01:01
Môi-se đang gặp khó khăn.00:01:02
00:01:02
Ông vừa mới bênh vực một người Y-sơ-ra-ên đồng hương00:01:06
00:01:06
bằng cách giết một người Ai Cập đang đánh người ấy.00:01:08
00:01:09
Qua hành động đó, Môi-se cho thấy00:01:11
00:01:11
ông xem mình thuộc về dân Đức Chúa Trời,
chứ không phải người Ai Cập.00:01:16
00:01:17
Ngày hôm sau, khi hai người Y-sơ-ra-ên
đang đánh nhau,00:01:20
00:01:21
thì Môi-se đã cố can ngăn hai người ấy.00:01:24
00:01:24
Nhưng một người nổi giận với ông. 00:01:26
00:01:26
Hãy xem nơi câu 14,00:01:28
00:01:28
Xuất Ai Cập chương 2 câu 14.00:01:30
00:01:31
Người ấy nói: 00:01:32
00:01:32
“Ai lập ông làm quan và người xét xử chúng tôi?00:01:35
00:01:35
Ông định giết tôi như đã giết tên Ai Cập kia sao?”00:01:39
00:01:41
Từ đó, đời ông thay đổi.00:01:43
00:01:43
Kinh Thánh cho biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.00:01:45
00:01:46
Môi-se sợ hãi vì ông nhận ra hành động của mình 00:01:49
00:01:49
đã bị bại lộ rồi.00:01:51
00:01:52
Nhưng mọi thứ sẽ càng tệ hơn.00:01:54
00:01:54
Câu 15 nói:00:01:55
00:01:56
“Sau đó, chuyện đến tai Pha-ra-ôn
và vua muốn giết Môi-se,00:02:00
00:02:01
nhưng Môi-se chạy trốn khỏi Pha-ra-ôn00:02:04
00:02:04
và đến xứ Ma-đi-an.00:02:06
00:02:06
Khi đến nơi, ông ngồi bên cạnh một cái giếng”.00:02:08
00:02:10
Pha-ra-ôn, người từng nuôi nấng Môi-se
trong hoàng cung của mình,00:02:14
00:02:14
đã nghe về việc Môi-se giết người. 00:02:16
00:02:16
Nhưng thay vì bảo vệ ông,00:02:17
00:02:17
vua muốn ông chết.00:02:19
00:02:19
Vì thế, Môi-se chạy trốn.00:02:21
00:02:22
Hãy hình dung cảnh này.00:02:23
00:02:25
Môi-se, người đầy bụi, mệt mỏi, kiệt sức,00:02:28
00:02:28
tinh thần thì hoàn toàn suy sụp, 00:02:30
00:02:30
có lẽ vì phải đi bộ suốt nhiều ngày
qua hoang mạc khắc nghiệt.00:02:33
00:02:34
Ông chỉ là người thường,00:02:36
00:02:36
không còn địa vị,00:02:37
00:02:38
chỉ là người ngồi bên giếng nước,
một mình trầm tư suy nghĩ.00:02:42
00:02:43
Có lẽ Môi-se đang nhớ lại những gì vừa mới xảy ra.00:02:46
00:02:46
Lúc bấy giờ, chắc hẳn cảm xúc của ông00:02:49
00:02:49
là rất lo lắng và căng thẳng.00:02:51
00:02:52
Nhưng ông không ở đó một mình lâu,
câu 16 và 17 cho biết:00:02:55
00:02:56
“Thầy tế lễ của xứ Ma-đi-an có bảy con gái,00:03:00
00:03:00
và các cô đến múc nước đổ vào máng
cho bầy cừu của cha mình uống.00:03:04
00:03:04
Nhưng như thường lệ, những kẻ
chăn cừu đến đuổi họ đi.00:03:07
00:03:08
Thấy vậy, Môi-se đứng dậy, cứu giúp các cô gái 00:03:11
00:03:11
và cho bầy cừu của họ uống nước”.00:03:13
00:03:14
Hãy lưu ý câu 17 nói00:03:16
00:03:16
“như thường lệ”.00:03:18
00:03:18
Cụm từ này cho thấy điều này thường xảy ra. 00:03:21
00:03:21
Các cô gái biết những kẻ chăn cừu sẽ bắt nạt
và đối xử tệ với họ.00:03:25
00:03:26
Nhưng lần này Môi-se đã chứng kiến,00:03:28
00:03:29
và giúp đỡ họ.00:03:30
00:03:31
Ông không tự nhủ rằng:00:03:33
00:03:33
“Đó không phải là chuyện của mình!”.00:03:34
00:03:35
Ông cũng không nghĩ đến điều xảy ra
gần đây với mình và quyết định:00:03:39
00:03:39
“Lại là chuyện bất công nữa sao?00:03:41
00:03:42
Lần này mình sẽ không ra tay đâu”.00:03:43
00:03:44
Không.00:03:45
00:03:45
Ông đứng dậy, bảo vệ họ và
cho bầy cừu uống nước.00:03:49
00:03:50
Lời tường thuật không cho biết
Môi-se giới thiệu về bản thân 00:03:54
00:03:54
hoặc giải thích mình là ai.00:03:56
00:03:56
Ông chỉ là người lạ đi ngang qua.00:03:59
00:03:59
Hãy xem cách các cô gái miêu tả ông00:04:01
00:04:01
từ câu 18 đến câu 20.00:04:03
00:04:04
Đoạn này nói:00:04:05
00:04:05
“Khi các cô trở về nhà cha mình là Rê-u-ên,00:04:08
00:04:08
ông ngạc nhiên hỏi:00:04:09
00:04:09
‘Sao hôm nay các con về sớm vậy?’.00:04:11
00:04:13
Họ trả lời:00:04:13
00:04:14
‘Có một người Ai Cập đã cứu chúng con khỏi mấy kẻ chăn cừu,00:04:17
00:04:18
anh ấy còn múc nước cho bầy cừu uống nữa’.00:04:20
00:04:21
Người cha hỏi tiếp:00:04:23
00:04:24
‘Người đó đâu? Sao các con để anh ấy ở lại đó?00:04:27
00:04:28
Hãy đi mời anh ấy đến dùng bữa với chúng ta’”.00:04:31
00:04:32
Thậm chí họ không biết tên của ông,00:04:34
00:04:34
chỉ biết đó là một người Ai Cập.00:04:36
00:04:36
Nhưng như chúng ta đọc trong câu 21,00:04:38
00:04:38
hành động nhân từ ấy đã mở đường cho Môi-se 00:04:42
00:04:42
có nơi ở,00:04:43
00:04:43
có gia đình00:04:44
00:04:45
và một cuộc sống mới.00:04:46
00:04:47
Đức Giê-hô-va không từ bỏ Môi-se.00:04:50
00:04:50
Ngài thấy ông có lòng sẵn sàng, 00:04:52
00:04:53
một người có lòng trắc ẩn và00:04:55
00:04:55
sẵn sàng phục vụ người khác 00:04:57
00:04:57
ngay cả khi không ai nhìn thấy.00:04:59
00:04:59
Những phẩm chất đó giúp Môi-se00:05:01
00:05:01
sau này trở thành người lãnh đạo
can đảm và trung thành00:05:05
00:05:05
khi dẫn dắt dân của Đức Chúa Trời.00:05:06
00:05:08
Vậy anh chị có thể rút ra những bài học nào00:05:10
00:05:10
cho nhiệm sở của mình?00:05:12
00:05:13
Hãy xem xét ba bài học.00:05:14
00:05:15
Thứ nhất,00:05:16
00:05:17
hãy là nguồn khích lệ đối với người khác.00:05:19
00:05:20
Môi-se thấy có người cần được giúp đỡ
và ông đã hành động.00:05:24
00:05:24
Anh chị đã được huấn luyện để thấy
sâu hơn vẻ bề ngoài.00:05:27
00:05:28
Có lẽ một anh chị ít nói hơn so với bình thường00:05:31
00:05:31
hoặc cảm thấy lo lắng.00:05:32
00:05:33
Hoặc một anh chị gặp khó khăn trong thánh chức.00:05:35
00:05:36
Anh chị đã học những cách để giúp họ,00:05:39
00:05:40
như chia sẻ một câu Kinh Thánh,
chú ý lắng nghe,00:05:43
00:05:43
hay đơn giản là cầu nguyện thầm cho họ.00:05:46
00:05:47
Đó là những cách00:05:49
00:05:49
mà tất cả chúng ta có thể
góp phần cho bầy uống nước.00:05:53
00:05:53
Hãy nhớ rằng00:05:54
00:05:54
anh chị không chỉ trở lại
một nhiệm sở hay một đất nước.00:05:59
00:06:00
Anh chị sẽ trở lại một gia đình thiêng liêng00:06:02
00:06:03
và gương của anh chị có thể giúp
củng cố anh em.00:06:06
00:06:06
Bài học thứ hai là00:06:08
00:06:09
Hãy để sự khiêm nhường
thúc đẩy anh chị phục vụ người khác.00:06:12
00:06:12
Môi-se không chỉ bảo vệ những cô gái ấy.00:06:15
00:06:16
Ông còn cho bầy của họ uống nước,00:06:17
00:06:17
làm nhiều hơn những gì được mong đợi.00:06:19
00:06:19
Ông cho thấy tinh thần phục vụ bất vị kỷ00:06:22
00:06:22
và nhờ đó có được lòng tin.00:06:24
00:06:26
Nhiều chị trong khóa này của trường Ga-la-át
cũng đã làm như thế,00:06:29
00:06:29
không chỉ thời gian gần đây00:06:31
00:06:31
mà suốt nhiều năm.00:06:33
00:06:34
Các chị đã thể hiện sự can đảm
và khiêm nhường như Môi-se.00:06:37
00:06:38
Một số chị đã chuyển đến phụng sự
ở nơi có nhu cầu lớn hơn.00:06:41
00:06:41
Các chị đã học những ngôn ngữ khó,00:06:44
00:06:44
hoặc có những chị bắt đầu làm tình nguyện viên cho Bê-tên00:06:48
00:06:48
một vài ngày trong tuần00:06:50
00:06:50
tại văn phòng chi nhánh hoặc tại văn phòng dịch thuật từ xa.00:06:53
00:06:54
Cái chị đã làm thế, ngay cả khi tài chính
của các chị eo hẹp00:06:58
00:06:59
và không mong nhận được sự đền đáp nào.00:07:01
00:07:02
Các chị không phục vụ vì địa vị
hoặc để được khen ngợi00:07:05
00:07:05
hoặc để nhận được đặc ân trong tương lai
như Trường Ga-la-át.00:07:08
00:07:09
Các chị làm thế vì yêu thương Đức Giê-hô-va00:07:12
00:07:13
và yêu thương anh em đồng đạo.00:07:15
00:07:15
Những anh chị khác đã nhìn thấy
các chị khiêm nhường phục vụ.00:07:19
00:07:20
Gương của các chị đã âm thầm
khuyến khích người khác,00:07:23
00:07:23
cả các anh lẫn các chị,00:07:25
00:07:25
để họ cũng khiêm nhường phục vụ.00:07:27
00:07:28
Đức Giê-hô-va quý trọng việc phục vụ như thế,00:07:31
00:07:31
và gia đình thiêng liêng cũng vậy.00:07:33
00:07:33
Vì thế, hãy tiếp tục phục vụ người khác00:07:36
00:07:36
với tinh thần khiêm nhường,00:07:38
00:07:38
tình yêu thương sâu xa và đức tin không lay chuyển.00:07:41
00:07:42
Bài học thứ ba:00:07:43
00:07:44
Hãy phục vụ người khác
ngay cả khi cảm thấy yếu đuối.00:07:48
00:07:49
Môi-se không ở trong hoàn cảnh thuận lợi
khi giúp các cô gái ở giếng nước.00:07:53
00:07:54
Ông đang chạy trốn để giữ mạng.00:07:56
00:07:56
Ông không biết chính xác cần làm gì.00:07:58
00:07:59
Ông không có ai hỗ trợ00:08:02
00:08:02
và không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.00:08:04
00:08:04
Tuy nhiên, vào thời điểm khó khăn đó,00:08:07
00:08:08
Ông chọn phục vụ người khác.00:08:09
00:08:09
Ông đứng dậy và cho bầy cừu uống nước.00:08:12
00:08:13
Đó là bài học đầy ý nghĩa cho chúng ta,00:08:15
00:08:15
vì trong nhiệm sở, không phải lúc nào cũng dễ00:08:18
00:08:18
để cho bầy uống nước,00:08:20
00:08:20
tức phục vụ người khác.00:08:21
00:08:22
Có lẽ đó là khi phải làm quen với văn hóa mới,00:08:25
00:08:25
ngôn ngữ mới,00:08:26
00:08:28
hoặc thích nghi với một ban mới.00:08:30
00:08:30
Cũng có thể là khi nề nếp thiêng liêng bị gián đoạn,00:08:33
00:08:33
hoặc chúng ta cảm thấy người khác
không để ý đến điều mình làm.00:08:36
00:08:37
Đó có thể là khi chúng ta bị hiểu lầm, 00:08:39
00:08:39
hoặc khi nhận được lời khuyên của
một người bạn,00:08:42
00:08:42
là người cùng trang lứa hay thậm chí
trẻ hơn mình.00:08:45
00:08:46
Hoặc là khi chúng ta suy sụp tinh thần,00:08:48
00:08:48
nhớ gia đình hay có vấn đề sức khỏe.00:08:51
00:08:51
Trong những lúc như thế,00:08:52
00:08:52
có thể chúng ta không muốn giúp đỡ người khác.00:08:55
00:08:56
Nhưng gương của Môi-se nhắc chúng ta nhớ rằng00:08:58
00:08:59
ngay cả khi cảm thấy yếu đuối,00:09:01
00:09:01
chúng ta vẫn có thể phục vụ người khác.00:09:03
00:09:04
Đức Giê-hô-va không đòi hỏi chúng ta phải hoàn hảo,00:09:07
00:09:07
nhưng ngài quý trọng tinh thần sẵn sàng phục vụ00:09:10
00:09:10
ngay cả khi chúng ta cảm thấy không đủ sức lực.00:09:12
00:09:13
Thế nên, khi thấy nhiệm vụ khó khăn,00:09:15
00:09:15
không thuận tiện để giúp người khác00:09:17
00:09:17
hoặc nghĩ không ai để ý đến mình.00:09:19
00:09:20
Hãy nhớ 2 Cô-rinh-tô chương 12 câu 10:00:09:23
00:09:24
“Khi tôi yếu đuối00:09:26
00:09:26
chính là lúc tôi mạnh mẽ”.00:09:28
00:09:29
Như Môi-se ở bên giếng nước,00:09:31
00:09:31
nỗ lực của chúng ta trong việc khiêm nhường
giúp người khác sẽ hiệu quả hơn00:09:36
00:09:36
khi được Cha chúng ta là Đức Giê-hô-va thêm sức.00:09:39
00:09:41
Vậy thì thời điểm Môi-se ở bên giếng nước
dạy chúng ta bài học nào, 00:09:45
00:09:45
đặc biệt khi anh chị sắp nhận nhiệm sở mới?00:09:48
00:09:49
Lúc ấy, Môi-se không dẫn đầu một nước,
cũng không thực hiện phép lạ.00:09:53
00:09:53
Ông chỉ là một người đang gặp khó khăn,00:09:55
00:09:55
nhưng chọn phục vụ người khác. 00:09:57
00:09:57
Đó là lựa chọn khôn ngoan.00:09:59
00:10:00
Khi đến nhiệm sở mới, hãy là nguồn khích lệ
đối với người khác.00:10:03
00:10:03
Và đức tin mạnh của anh chị
có thể giúp người khác lên tinh thần.00:10:06
00:10:07
Hãy khiêm nhường phục vụ người khác,00:10:09
00:10:09
ngay cả khi không ai nhìn thấy,00:10:11
00:10:11
vì những hành động yêu thương ấy
sẽ giúp ích rất nhiều.00:10:14
00:10:14
Và hãy sẵn sàng giúp đỡ00:10:16
00:10:16
ngay cả khi anh chị thấy yếu đuối,00:10:18
00:10:18
vì điều đó rất đáng quý với Đức Giê-hô-va00:10:20
00:10:21
và với người khác.00:10:22
00:10:23
Có một câu trong Kinh Thánh
miêu tả tinh thần ấy,00:10:26
00:10:26
Đó là Ga-la-ti00:10:27
00:10:28
chương 6, câu số 10.00:10:30
00:10:30
Nơi sách Ga-la-ti chương 6,00:10:33
00:10:34
câu 10.00:10:35
00:10:35
Câu này nói:00:10:36
00:10:36
“Thế thì trong khi còn cơ hội, 00:10:39
00:10:39
chúng ta hãy làm điều lành cho mọi người,00:10:41
00:10:42
nhất là cho anh em đồng đức tin”.00:10:45
00:10:47
Thật ra, các anh chị
đã tận dụng cơ hội ấy,00:10:51
00:10:51
tức là cơ hội để làm điều lành
cho người khác,00:10:54
00:10:54
đặc biệt cho gia đình thiêng liêng.00:10:56
00:10:56
Và sau khi nhận được sự huấn luyện
tuyệt vời này,00:10:59
00:10:59
hơn bao giờ hết,00:11:00
00:11:00
anh chị được thúc đẩy để tiếp tục làm thế.00:11:03
00:11:04
Thế nên, dù là lúc bất ngờ,00:11:06
00:11:06
vào lúc không thuận tiện00:11:07
00:11:07
hoặc khi không ai để ý đến công việc của anh chị,00:11:10
00:11:10
anh chị có sẵn sàng góp phần vào việc
cho bầy uống nước không?00:11:14
00:11:14
Hẳn là có,00:11:16
00:11:16
vì anh chị không làm việc này một mình.00:11:17
00:11:17
Đức Giê-hô-va nhìn thấy,
quý trọng nỗ lực của anh chị,00:11:21
00:11:21
và sẽ ban sức lực cần thiết vào đúng lúc00:11:24
00:11:24
để anh chị tiếp tục phục vụ người khác.00:11:26
Anh Peter Price: Anh chị có sẵn sàng góp phần vào việc ‘cho bầy uống nước’ không?—Lễ mãn khóa thứ 158 của Trường Ga-la-át
-
Anh Peter Price: Anh chị có sẵn sàng góp phần vào việc ‘cho bầy uống nước’ không?—Lễ mãn khóa thứ 158 của Trường Ga-la-át
Trong suốt vài tháng vừa qua,
anh chị đã nhận được sự huấn luyện
giúp mình đến gần Đức Giê-hô-va hơn
và giúp mình ngày càng quý trọng các phẩm chất của ngài.
Sự huấn luyện này không chỉ củng cố đức tin của anh chị,
mà còn trang bị để giúp anh chị phục vụ anh em đồng đạo
một cách hiệu quả và với tình yêu thương.
Cũng có một thời điểm mà Môi-se nhận được
sự huấn luyện theo cách ấy.
Đó không phải là những thời điểm nổi bật,
chẳng hạn như lúc băng qua Biển Đỏ
hoặc khi ông nhận được Luật pháp tại núi Si-nai.
Nhưng là lúc bên cạnh một cái giếng
tại Ma-đi-an, nơi mà Môi-se,
người đã mất tất cả,
đưa ra quyết định đơn giản nhưng rất quan trọng,
là phục vụ người khác.
Mời anh chị mở đến Xuất Ai Cập chương 2
và hình dung mình đang ở đó.
Xuất Ai Cập chương số 2.
Vào thời điểm này,
Môi-se đang gặp khó khăn.
Ông vừa mới bênh vực một người Y-sơ-ra-ên đồng hương
bằng cách giết một người Ai Cập đang đánh người ấy.
Qua hành động đó, Môi-se cho thấy
ông xem mình thuộc về dân Đức Chúa Trời,
chứ không phải người Ai Cập.
Ngày hôm sau, khi hai người Y-sơ-ra-ên
đang đánh nhau,
thì Môi-se đã cố can ngăn hai người ấy.
Nhưng một người nổi giận với ông.
Hãy xem nơi câu 14,
Xuất Ai Cập chương 2 câu 14.
Người ấy nói:
“Ai lập ông làm quan và người xét xử chúng tôi?
Ông định giết tôi như đã giết tên Ai Cập kia sao?”
Từ đó, đời ông thay đổi.
Kinh Thánh cho biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Môi-se sợ hãi vì ông nhận ra hành động của mình
đã bị bại lộ rồi.
Nhưng mọi thứ sẽ càng tệ hơn.
Câu 15 nói:
“Sau đó, chuyện đến tai Pha-ra-ôn
và vua muốn giết Môi-se,
nhưng Môi-se chạy trốn khỏi Pha-ra-ôn
và đến xứ Ma-đi-an.
Khi đến nơi, ông ngồi bên cạnh một cái giếng”.
Pha-ra-ôn, người từng nuôi nấng Môi-se
trong hoàng cung của mình,
đã nghe về việc Môi-se giết người.
Nhưng thay vì bảo vệ ông,
vua muốn ông chết.
Vì thế, Môi-se chạy trốn.
Hãy hình dung cảnh này.
Môi-se, người đầy bụi, mệt mỏi, kiệt sức,
tinh thần thì hoàn toàn suy sụp,
có lẽ vì phải đi bộ suốt nhiều ngày
qua hoang mạc khắc nghiệt.
Ông chỉ là người thường,
không còn địa vị,
chỉ là người ngồi bên giếng nước,
một mình trầm tư suy nghĩ.
Có lẽ Môi-se đang nhớ lại những gì vừa mới xảy ra.
Lúc bấy giờ, chắc hẳn cảm xúc của ông
là rất lo lắng và căng thẳng.
Nhưng ông không ở đó một mình lâu,
câu 16 và 17 cho biết:
“Thầy tế lễ của xứ Ma-đi-an có bảy con gái,
và các cô đến múc nước đổ vào máng
cho bầy cừu của cha mình uống.
Nhưng như thường lệ, những kẻ
chăn cừu đến đuổi họ đi.
Thấy vậy, Môi-se đứng dậy, cứu giúp các cô gái
và cho bầy cừu của họ uống nước”.
Hãy lưu ý câu 17 nói
“như thường lệ”.
Cụm từ này cho thấy điều này thường xảy ra.
Các cô gái biết những kẻ chăn cừu sẽ bắt nạt
và đối xử tệ với họ.
Nhưng lần này Môi-se đã chứng kiến,
và giúp đỡ họ.
Ông không tự nhủ rằng:
“Đó không phải là chuyện của mình!”.
Ông cũng không nghĩ đến điều xảy ra
gần đây với mình và quyết định:
“Lại là chuyện bất công nữa sao?
Lần này mình sẽ không ra tay đâu”.
Không.
Ông đứng dậy, bảo vệ họ và
cho bầy cừu uống nước.
Lời tường thuật không cho biết
Môi-se giới thiệu về bản thân
hoặc giải thích mình là ai.
Ông chỉ là người lạ đi ngang qua.
Hãy xem cách các cô gái miêu tả ông
từ câu 18 đến câu 20.
Đoạn này nói:
“Khi các cô trở về nhà cha mình là Rê-u-ên,
ông ngạc nhiên hỏi:
‘Sao hôm nay các con về sớm vậy?’.
Họ trả lời:
‘Có một người Ai Cập đã cứu chúng con khỏi mấy kẻ chăn cừu,
anh ấy còn múc nước cho bầy cừu uống nữa’.
Người cha hỏi tiếp:
‘Người đó đâu? Sao các con để anh ấy ở lại đó?
Hãy đi mời anh ấy đến dùng bữa với chúng ta’”.
Thậm chí họ không biết tên của ông,
chỉ biết đó là một người Ai Cập.
Nhưng như chúng ta đọc trong câu 21,
hành động nhân từ ấy đã mở đường cho Môi-se
có nơi ở,
có gia đình
và một cuộc sống mới.
Đức Giê-hô-va không từ bỏ Môi-se.
Ngài thấy ông có lòng sẵn sàng,
một người có lòng trắc ẩn và
sẵn sàng phục vụ người khác
ngay cả khi không ai nhìn thấy.
Những phẩm chất đó giúp Môi-se
sau này trở thành người lãnh đạo
can đảm và trung thành
khi dẫn dắt dân của Đức Chúa Trời.
Vậy anh chị có thể rút ra những bài học nào
cho nhiệm sở của mình?
Hãy xem xét ba bài học.
Thứ nhất,
hãy là nguồn khích lệ đối với người khác.
Môi-se thấy có người cần được giúp đỡ
và ông đã hành động.
Anh chị đã được huấn luyện để thấy
sâu hơn vẻ bề ngoài.
Có lẽ một anh chị ít nói hơn so với bình thường
hoặc cảm thấy lo lắng.
Hoặc một anh chị gặp khó khăn trong thánh chức.
Anh chị đã học những cách để giúp họ,
như chia sẻ một câu Kinh Thánh,
chú ý lắng nghe,
hay đơn giản là cầu nguyện thầm cho họ.
Đó là những cách
mà tất cả chúng ta có thể
góp phần cho bầy uống nước.
Hãy nhớ rằng
anh chị không chỉ trở lại
một nhiệm sở hay một đất nước.
Anh chị sẽ trở lại một gia đình thiêng liêng
và gương của anh chị có thể giúp
củng cố anh em.
Bài học thứ hai là
Hãy để sự khiêm nhường
thúc đẩy anh chị phục vụ người khác.
Môi-se không chỉ bảo vệ những cô gái ấy.
Ông còn cho bầy của họ uống nước,
làm nhiều hơn những gì được mong đợi.
Ông cho thấy tinh thần phục vụ bất vị kỷ
và nhờ đó có được lòng tin.
Nhiều chị trong khóa này của trường Ga-la-át
cũng đã làm như thế,
không chỉ thời gian gần đây
mà suốt nhiều năm.
Các chị đã thể hiện sự can đảm
và khiêm nhường như Môi-se.
Một số chị đã chuyển đến phụng sự
ở nơi có nhu cầu lớn hơn.
Các chị đã học những ngôn ngữ khó,
hoặc có những chị bắt đầu làm tình nguyện viên cho Bê-tên
một vài ngày trong tuần
tại văn phòng chi nhánh hoặc tại văn phòng dịch thuật từ xa.
Cái chị đã làm thế, ngay cả khi tài chính
của các chị eo hẹp
và không mong nhận được sự đền đáp nào.
Các chị không phục vụ vì địa vị
hoặc để được khen ngợi
hoặc để nhận được đặc ân trong tương lai
như Trường Ga-la-át.
Các chị làm thế vì yêu thương Đức Giê-hô-va
và yêu thương anh em đồng đạo.
Những anh chị khác đã nhìn thấy
các chị khiêm nhường phục vụ.
Gương của các chị đã âm thầm
khuyến khích người khác,
cả các anh lẫn các chị,
để họ cũng khiêm nhường phục vụ.
Đức Giê-hô-va quý trọng việc phục vụ như thế,
và gia đình thiêng liêng cũng vậy.
Vì thế, hãy tiếp tục phục vụ người khác
với tinh thần khiêm nhường,
tình yêu thương sâu xa và đức tin không lay chuyển.
Bài học thứ ba:
Hãy phục vụ người khác
ngay cả khi cảm thấy yếu đuối.
Môi-se không ở trong hoàn cảnh thuận lợi
khi giúp các cô gái ở giếng nước.
Ông đang chạy trốn để giữ mạng.
Ông không biết chính xác cần làm gì.
Ông không có ai hỗ trợ
và không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Tuy nhiên, vào thời điểm khó khăn đó,
Ông chọn phục vụ người khác.
Ông đứng dậy và cho bầy cừu uống nước.
Đó là bài học đầy ý nghĩa cho chúng ta,
vì trong nhiệm sở, không phải lúc nào cũng dễ
để cho bầy uống nước,
tức phục vụ người khác.
Có lẽ đó là khi phải làm quen với văn hóa mới,
ngôn ngữ mới,
hoặc thích nghi với một ban mới.
Cũng có thể là khi nề nếp thiêng liêng bị gián đoạn,
hoặc chúng ta cảm thấy người khác
không để ý đến điều mình làm.
Đó có thể là khi chúng ta bị hiểu lầm,
hoặc khi nhận được lời khuyên của
một người bạn,
là người cùng trang lứa hay thậm chí
trẻ hơn mình.
Hoặc là khi chúng ta suy sụp tinh thần,
nhớ gia đình hay có vấn đề sức khỏe.
Trong những lúc như thế,
có thể chúng ta không muốn giúp đỡ người khác.
Nhưng gương của Môi-se nhắc chúng ta nhớ rằng
ngay cả khi cảm thấy yếu đuối,
chúng ta vẫn có thể phục vụ người khác.
Đức Giê-hô-va không đòi hỏi chúng ta phải hoàn hảo,
nhưng ngài quý trọng tinh thần sẵn sàng phục vụ
ngay cả khi chúng ta cảm thấy không đủ sức lực.
Thế nên, khi thấy nhiệm vụ khó khăn,
không thuận tiện để giúp người khác
hoặc nghĩ không ai để ý đến mình.
Hãy nhớ 2 Cô-rinh-tô chương 12 câu 10:
“Khi tôi yếu đuối
chính là lúc tôi mạnh mẽ”.
Như Môi-se ở bên giếng nước,
nỗ lực của chúng ta trong việc khiêm nhường
giúp người khác sẽ hiệu quả hơn
khi được Cha chúng ta là Đức Giê-hô-va thêm sức.
Vậy thì thời điểm Môi-se ở bên giếng nước
dạy chúng ta bài học nào,
đặc biệt khi anh chị sắp nhận nhiệm sở mới?
Lúc ấy, Môi-se không dẫn đầu một nước,
cũng không thực hiện phép lạ.
Ông chỉ là một người đang gặp khó khăn,
nhưng chọn phục vụ người khác.
Đó là lựa chọn khôn ngoan.
Khi đến nhiệm sở mới, hãy là nguồn khích lệ
đối với người khác.
Và đức tin mạnh của anh chị
có thể giúp người khác lên tinh thần.
Hãy khiêm nhường phục vụ người khác,
ngay cả khi không ai nhìn thấy,
vì những hành động yêu thương ấy
sẽ giúp ích rất nhiều.
Và hãy sẵn sàng giúp đỡ
ngay cả khi anh chị thấy yếu đuối,
vì điều đó rất đáng quý với Đức Giê-hô-va
và với người khác.
Có một câu trong Kinh Thánh
miêu tả tinh thần ấy,
Đó là Ga-la-ti
chương 6, câu số 10.
Nơi sách Ga-la-ti chương 6,
câu 10.
Câu này nói:
“Thế thì trong khi còn cơ hội,
chúng ta hãy làm điều lành cho mọi người,
nhất là cho anh em đồng đức tin”.
Thật ra, các anh chị
đã tận dụng cơ hội ấy,
tức là cơ hội để làm điều lành
cho người khác,
đặc biệt cho gia đình thiêng liêng.
Và sau khi nhận được sự huấn luyện
tuyệt vời này,
hơn bao giờ hết,
anh chị được thúc đẩy để tiếp tục làm thế.
Thế nên, dù là lúc bất ngờ,
vào lúc không thuận tiện
hoặc khi không ai để ý đến công việc của anh chị,
anh chị có sẵn sàng góp phần vào việc
cho bầy uống nước không?
Hẳn là có,
vì anh chị không làm việc này một mình.
Đức Giê-hô-va nhìn thấy,
quý trọng nỗ lực của anh chị,
và sẽ ban sức lực cần thiết vào đúng lúc
để anh chị tiếp tục phục vụ người khác.
-