00:00:01
Kinh Thánh chỉ nhắc đến một Ghê-ha-xi,00:00:04
00:00:04
là người mà anh chị đang nghĩ đến lúc này:00:00:06
00:00:06
người hầu việc của Ê-li-sê.00:00:08
00:00:09
Ghê-ha-xi đã trực tiếp nhận được sự huấn luyện đặc biệt 00:00:11
00:00:11
từ nhà tiên tri của Đức Chúa Trời là Ê-li-sê.00:00:14
00:00:15
Khi Ê-li-sê ngày càng được nhiều người biết đến và kính trọng,00:00:19
00:00:20
thì Ghê-ha-xi tự nhiên cũng được xem trọng hơn,00:00:24
00:00:24
vì là phụ tá của nhà tiên tri.00:00:26
00:00:27
Đúng vậy, Ghê-ha-xi nhận được sự tôn trọng và tiếp đón00:00:30
00:00:30
không phải bởi vì ông là ai,00:00:32
00:00:33
nhưng vì ông đi cùng ai.00:00:35
00:00:36
Lần đầu tiên chúng ta đọc về Ghê-ha-xi trong Kinh Thánh,00:00:40
00:00:40
ông là người trung thành,00:00:42
00:00:42
chân thật và biết cảm thông.00:00:44
00:00:44
Nhưng lời tường thuật nơi 2 Các vua cho thấy00:00:48
00:00:48
mặt tối của người đàn ông này.00:00:49
00:00:50
Như thể chúng ta thấy00:00:52
00:00:52
có đến hai Ghê-ha-xi.00:00:55
00:00:56
Chuyện gì đã xảy ra00:00:57
00:00:57
và chúng ta có thể rút ra những bài học nào?00:01:00
00:01:01
Hãy cùng xem xét kỹ hơn.00:01:02
00:01:04
Lần đầu chúng ta đọc về Ghê-ha-xi là nơi 2 Các vua chương 4. 00:01:08
00:01:09
Khi một người phụ nữ Su-nem khá giả 00:01:11
00:01:11
tỏ lòng hiếu khách đặc biệt với nhà tiên tri Ê-li-sê.00:01:15
00:01:16
Bà đã cung cấp cho ông thức ăn00:01:17
00:01:17
và một căn phòng tiện nghi.00:01:19
00:01:20
Vậy chúng ta hãy cùng đọc lời tường thuật00:01:22
00:01:22
nơi 2 Các vua chương 4 câu 13.00:01:24
00:01:25
Nơi đây Ê-li-sê đã bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc00:01:29
00:01:29
về những điều 00:01:29
00:01:30
mà người đàn bà Su-nem đã làm cho mình.00:01:32
00:01:33
Câu Kinh Thánh này nói:00:01:34
00:01:35
“Ông [tức Ê-li-sê] bảo Ghê-ha-xi: 00:01:39
00:01:40
‘Hãy nói với bà ấy rằng [tức người đàn bà Su-nem]:00:01:43
00:01:43
“Bà đã vất vả nhiều vì chúng tôi.00:01:45
00:01:46
[Điều này ngụ ý Ghê-ha-xi cũng được tiếp đãi].00:01:48
00:01:49
Tôi có thể làm gì cho bà?00:01:51
00:01:52
Bà có muốn tôi thay mặt bà mà nói chuyện với vua00:01:55
00:01:55
hay tướng quân đội không?”’00:01:56
00:01:57
Nhưng bà đáp:00:01:58
00:01:59
‘Tôi đang sống bình an giữa dân mình’”.00:02:02
00:02:03
Ý của bà là:00:02:04
00:02:04
“Tôi ổn. Tôi không sao.00:02:07
00:02:07
Tôi có mọi thứ tôi cần.00:02:09
00:02:09
Tôi có của cải và cũng khá giả.00:02:12
00:02:12
Tôi có một người chồng hỗ trợ mình.00:02:13
00:02:14
Tôi ổn mà”.00:02:15
00:02:17
Ở câu 14, Ghê-ha-xi cho thấy00:02:21
00:02:21
ông là người có khả năng quan sát tinh tế.00:02:24
00:02:25
Ông nhận thấy gì?00:02:26
00:02:26
Có một điều mà người phụ nữ này đang thiếu,00:02:29
00:02:30
và ông nói với Ê-li-sê ở câu 14 rằng:00:02:34
00:02:34
“Bà ấy không có con trai”.00:02:36
00:02:38
Dường như việc có con là điều không thể xảy ra00:02:42
00:02:42
với cặp vợ chồng này.00:02:44
00:02:44
Lời nhận xét này cho thấy 00:02:46
00:02:46
Ghê-ha-xi là một người thông sáng và thấu hiểu.00:02:49
00:02:50
Ông quan tâm và đồng cảm với những
vấn đề mà người khác đang đối mặt.00:02:54
00:02:55
Ghê-ha-xi không tập trung vào bản thân mình00:02:58
00:02:58
mà tập trung vào người khác.00:02:59
00:03:00
Ông cho thấy mình là một người
thích cho đi và muốn giúp đỡ.00:03:03
00:03:04
Thật đáng khen cho Ghê-ha-xi!00:03:05
00:03:06
Điều này cũng cho thấy ông có đức tin nổi bật.00:03:09
00:03:10
Vì ông tin Ê-li-sê có thể làm gì đó cho người phụ nữ này.00:03:14
00:03:15
Ê-li-sê đã làm theo gợi ý tốt này của Ghê-ha-xi00:03:19
00:03:19
và nói với người phụ nữ nơi câu 16:00:03:22
00:03:22
“Vào thời điểm này năm sau,00:03:25
00:03:25
bà sẽ ẵm một đứa con trai”.00:03:27
00:03:28
Đây là điều mà bà nghĩ không bao giờ có thể xảy ra.00:03:32
00:03:33
Dù vậy,00:03:34
00:03:34
Đức Giê-hô-va đã ban cho cặp vợ chồng này00:03:36
00:03:36
một đứa con trai vào năm sau.00:03:38
00:03:39
Chúng ta có thể học được gì?00:03:41
00:03:41
Bài học là gì?00:03:42
00:03:43
Anh chị có thể được Đức Chúa Trời dùng00:03:45
00:03:45
ngay cả khi mình không phải là một giám thị.00:03:47
00:03:48
Vào lúc thích hợp, anh chị có thể đưa ra một lời gợi ý.00:03:52
00:03:52
Rồi nếu điều đó được thực hiện thành công,00:03:54
00:03:54
nhưng anh giám thị lại là người được ghi nhận,00:03:57
00:03:57
thì mình nên làm gì?00:03:58
00:03:59
Hãy thỏa lòng với điều đó.00:04:01
00:04:02
Hãy vui vì biết rằng 00:04:03
00:04:03
Đức Giê-hô-va đã ban phước cho ý tưởng của anh chị.00:04:06
00:04:06
Hãy tự hỏi:00:04:07
00:04:08
Tôi đang dùng sự huấn luyện và hiểu biết của mình00:04:11
00:04:11
để phục vụ người khác 00:04:13
00:04:13
hay chỉ muốn thu hút sự chú ý cho bản thân.00:04:16
00:04:19
Chúng ta hãy trở lại lời tường
thuật về người phụ nữ Su-nem.00:04:22
00:04:23
Vài năm trôi qua,00:04:24
00:04:25
và đứa trẻ qua đời.00:04:26
00:04:27
Vào thời điểm khủng khiếp nhất trong cuộc đời mình,00:04:30
00:04:31
người phụ nữ Su-nem đã tìm sự giúp đỡ của Ê-li-sê.00:04:34
00:04:35
Bà đến gặp Ê-li-sê, lòng bà tan nát,00:04:37
00:04:38
bà vô cùng đau khổ và rồi, bà gục xuống chân Ê-li-sê.00:04:42
00:04:43
Nhưng vào lần này,00:04:45
00:04:45
thì chúng ta bắt đầu thấy00:04:47
00:04:48
những dấu hiệu về một Ghê-ha-xi khác.00:04:51
00:04:53
Nơi chương 4, câu số 27,00:04:55
00:04:57
sau khi gục xuống chân Ê-li-sê00:04:59
00:04:59
và bà vô cùng đau buồn00:05:01
00:05:01
thì lúc này “Ghê-ha-xi đến gần00:05:04
00:05:04
[để an ủi bà, phải vậy không?00:05:06
00:05:06
Không!] để đẩy bà ra”.00:05:09
00:05:10
“Đẩy bà ra” sao? 00:05:11
00:05:11
Ghê-ha-xi, bà không phải là một người lạ,00:05:15
00:05:15
mà là một người bạn yêu dấu. 00:05:17
00:05:17
Suốt nhiều năm, bà đã thể hiện sự tử tế00:05:19
00:05:20
và lòng hiếu khách đặc biệt với họ.00:05:22
00:05:22
Và giờ bà cần sự giúp đỡ.00:05:24
00:05:24
Bà đã đau đớn đến mức gục xuống chân Ê-li-sê.00:05:27
00:05:27
Vậy mà anh lại đẩy bà ra?00:05:29
00:05:30
Có phải Ghê-ha-xi nghĩ rằng 00:05:31
00:05:31
Ê-li-sê quá quan trọng để giúp bà không?00:05:34
00:05:35
Ê-li-sê không phải là một người lạnh lùng như vậy.00:05:39
00:05:40
Thực tế nơi câu 26, ông bảo Ghê-ha-xi 00:05:43
00:05:43
đi hỏi thăm người phụ nữ khi thấy bà ấy đến rằng00:05:45
00:05:45
‘Mọi chuyện ở nhà vẫn ổn chứ? Còn đứa trẻ thì sao?’00:05:49
00:05:49
Nhưng điều thú vị ở đây là00:05:51
00:05:52
chúng ta thấy bà trả lời Ghê-ha-xi rằng:00:05:55
00:05:56
“Mọi chuyện đều ổn”.00:05:57
00:05:57
Phải chăng là bà cũng nhận thấy một Ghê-ha-xi khác?00:06:01
00:06:03
Chuyện gì đã xảy ra với Ghê-ha-xi,00:06:06
00:06:06
người từng thông sáng và biết cảm thông?00:06:08
00:06:08
Ông ấy đâu rồi?00:06:09
00:06:10
Có phải ông bắt đầu mất đức tin 00:06:12
00:06:12
và không còn quý trọng đặc ân mà mình nhận được?00:06:15
00:06:16
Có phải ông không còn vui thích với công việc của mình00:06:18
00:06:18
vì phải làm đi làm lại những việc giống nhau?00:06:21
00:06:22
Phải chăng việc ở bên cạnh Ê-li-sê mỗi ngày00:06:25
00:06:25
và thấy những thói quen cũng như sự bất toàn của ông00:06:28
00:06:29
khiến Ghê-ha-xi khó chịu?00:06:30
00:06:31
Có thể.00:06:32
00:06:32
Hay liệu ông muốn có thêm nhiều trách nhiệm00:06:35
00:06:35
thay vì chỉ chạy việc vặt cho Ê-li-sê?00:06:37
00:06:38
Dù sao đi nữa, chúng ta biết được rằng00:06:41
00:06:41
Ghê-ha-xi đã bắt đầu thay đổi vào một thời điểm nào đó.00:06:45
00:06:45
Người hầu việc trung thành, lâu năm00:06:48
00:06:48
và đáng tin cậy của Ê-li-sê dần biến mất,00:06:51
00:06:51
thay vào đó là một Ghê-ha-xi hoàn toàn khác.00:06:55
00:06:56
Vậy thì bài học quan trọng là:00:06:58
00:07:00
Khi địa vị trở nên quan trọng hơn việc phục vụ00:07:03
00:07:04
thì lòng cũng bị suy yếu.00:07:05
00:07:06
Đặc ân và trách nhiệm sẽ trở nên vô nghĩa00:07:10
00:07:10
nếu thiếu đi lòng trắc ẩn.00:07:12
00:07:13
Hãy tự hỏi:00:07:14
00:07:14
‘Tôi có xem những người đang tuyệt vọng là sự phiền phức00:07:17
00:07:17
hay là tôi tớ quý giá của Đức Giê-hô-va?’00:07:20
00:07:24
Nếu chương 4 là những dấu hiệu
mờ mờ về sự thay đổi của Ghê-ha-xi,00:07:28
00:07:29
thì đến chương số 5,00:07:31
00:07:31
chúng ta sẽ thấy rõ mồn một.00:07:33
00:07:36
Điều này có thể được thấy rõ.00:07:38
00:07:40
Chẳng hạn, nơi chương 5, câu 20.00:07:42
00:07:43
Ghê-ha-xi gọi Na-a-man là “người Sy-ri”.00:07:46
00:07:47
Ý ông là sao?00:07:48
00:07:49
Ông tỏ vẻ khinh thường00:07:50
00:07:50
một người khác chủng tộc với mình.00:07:52
00:07:52
Một người mà ông xem là đáng bị lợi dụng.00:07:55
00:07:56
Rồi ông lừa Na-a-man 00:07:58
00:07:58
để đưa cho ông những món quà00:07:59
00:07:59
mà Ê-li-sê đã từ chối trước đó.00:08:01
00:08:02
Ông từ một Ghê-ha-xi thích cho đi00:08:04
00:08:05
thành một Ghê-ha-xi thích lấy đi.00:08:07
00:08:08
Thật đáng buồn!00:08:09
00:08:09
Nhưng chưa dừng lại ở đó.00:08:10
00:08:12
Nơi câu 25, ông nói dối Ê-li-sê.00:08:16
00:08:16
Ê-li-sê hỏi ông: “Anh đi đâu về vậy?”00:08:19
00:08:20
Ghê-ha-xi đáp: “Tôi tớ ông đâu có đi đâu”.00:08:22
00:08:23
Ghê ha xi, anh nghĩ gì vậy?00:08:26
00:08:27
Lẽ ra anh nên thấy sợ00:08:29
00:08:29
khi nói dối nhà tiên tri của Đức Chúa Trời.00:08:31
00:08:31
Anh biết là Đức Giê-hô-va cho ông ấy thấy00:08:33
00:08:33
những điều mắt thường không thấy được.00:08:35
00:08:35
Ông có thần khí của Đức Chúa Trời00:08:37
00:08:37
và có thể làm những phép lạ.00:08:39
00:08:39
Ông là một nhà tiên tri.00:08:41
00:08:42
Thế mà anh dám nói dối ông?00:08:44
00:08:45
Thật khó hiểu khi Ghê-ha-xi nghĩ rằng00:08:47
00:08:47
ông có thể lừa được Ê-li-sê.00:08:49
00:08:50
Thế là ông từ Ghê-ha-xi trung thành,00:08:52
00:08:53
trở thành Ghê-ha-xi gian manh,00:08:55
00:08:55
từ thích cho đi thành thích lấy đi00:08:57
00:08:57
từ trung thành thành gian manh.00:08:59
00:09:00
Vậy thì kết cục cho Ghê-ha-xi này là gì?00:09:03
00:09:05
Nơi câu số 27,00:09:06
00:09:07
Ê-li-sê nói với Ghê-ha-xi:00:09:09
00:09:09
“Giờ đây, bệnh phong cùi của Na-a-man00:09:11
00:09:12
sẽ dính vào anh và con cháu anh đến mãi mãi”.00:09:15
00:09:16
Như thể Đức Giê-hô-va nói với ông:00:09:19
00:09:19
‘Ngươi muốn tiền của ông ấy sao?00:09:20
00:09:20
Vậy hãy lấy luôn căn bệnh của ông ấy nữa’.00:09:22
00:09:24
Thật đáng buồn!00:09:25
00:09:26
Khi ông từ Ghê-ha-xi người phụ giúp00:09:28
00:09:28
thành Ghê-ha-xi người phong cùi.00:09:31
00:09:31
Vậy thì tại sao chúng ta lại xem xét00:09:34
00:09:34
về trường hợp của Ghê-ha-xi với anh chị 00:09:36
00:09:36
là những người thành thục,00:09:37
00:09:37
trung thành phụng sự Đức Giê-hô-va?00:09:39
00:09:39
Chúng tôi muốn đảm bảo với anh chị rằng00:09:41
00:09:41
chúng tôi không hề thấy00:09:43
00:09:43
bất kỳ dấu vết tiêu cực nào của Ghê-ha-xi00:09:45
00:09:45
nơi anh chị.00:09:46
00:09:48
Thay vào đó, chúng tôi thấy gì?00:09:50
00:09:50
Chúng tôi thấy những học viên nghiêm túc,00:09:52
00:09:52
trung thành và siêng năng học lời Đức Chúa Trời.00:09:55
00:09:55
Mỗi ngày anh chị đều chuẩn bị kỹ cho buổi học.00:09:58
00:09:58
Anh chị đã làm rất tốt trong việc00:10:00
00:10:00
thể hiện tình yêu thương và sự tử tế 00:10:03
00:10:03
cũng như lòng trung thành với Đức Giê-hô-va00:10:05
00:10:05
và tổ chức của ngài.00:10:06
00:10:07
Tuy nhiên,00:10:08
00:10:09
chúng tôi chia sẻ điều này vì yêu thương anh chị.00:10:12
00:10:13
Chúng tôi không bao giờ muốn anh chị00:10:15
00:10:15
có kết cục đau buồn như Ghê-ha-xi.00:10:17
00:10:17
Đó là lý do chúng tôi làm vậy.00:10:19
00:10:22
Trường hợp của Ghê-ha-xi cho thấy 00:10:24
00:10:24
điều có thể xảy ra cho chúng ta.00:10:26
00:10:27
Ngay cả khi mình đang bận rộn 00:10:29
00:10:30
trong việc phụng sự Đức Giê-hô-va.00:10:31
00:10:33
Hãy tránh xa,00:10:34
00:10:34
đừng để mình có kết cục như Ghê-ha-xi thứ hai.00:10:37
00:10:38
Người đã để cho tâm trí mình bị bại hoại00:10:40
00:10:40
trong khi đang có đặc ân tuyệt vời.00:10:43
00:10:43
Ông đang tham gia vào 00:10:45
00:10:45
hoạt động thiêng liêng rất quan trọng thời bấy giờ.00:10:47
00:10:48
Nhưng ông lại không thật sự coi trọng điều đó.00:10:51
00:10:52
Bài học là:00:10:54
00:10:54
Điều vô cùng nguy hiểm là00:10:56
00:10:56
chúng ta không còn quý trọng đặc ân mình có.00:10:59
00:11:02
Hãy giống như Ghê-ha-xi thứ nhất,00:11:05
00:11:05
một Ghê-ha-xi đáng tin cậy.00:11:07
00:11:07
Anh chị có thể được giao những công việc00:11:10
00:11:10
tầm thường, tẻ nhạt, thậm chí lặp đi lặp lại.00:11:14
00:11:14
Cũng không sao cả.00:11:15
00:11:16
Tại sao?00:11:16
00:11:17
Vì sự trung thành được rèn luyện khi không ai thấy được.00:11:21
00:11:22
Và lòng trọn thành được tinh luyện khi không ai tán thưởng.00:11:25
00:11:27
Đừng tìm kiếm sự nổi trội.00:11:30
00:11:30
Nhưng hãy tỏa sáng trong mắt Đức Giê-hô-va dù điều gì xảy ra.00:11:35
00:11:35
Đức Giê-hô-va sẽ luôn bao bọc anh chị00:11:37
00:11:37
bằng tình yêu thương thành tín và ân phước của ngài.00:11:41
00:11:41
Nếu anh chị tiếp tục ghi nhớ bài học về hai Ghê-ha-xi.00:11:46
Anh Mark Noumair: Hai Ghê-ha-xi—Lễ mãn khóa thứ 158 của Trường Ga-la-át
-
Anh Mark Noumair: Hai Ghê-ha-xi—Lễ mãn khóa thứ 158 của Trường Ga-la-át
Kinh Thánh chỉ nhắc đến một Ghê-ha-xi,
là người mà anh chị đang nghĩ đến lúc này:
người hầu việc của Ê-li-sê.
Ghê-ha-xi đã trực tiếp nhận được sự huấn luyện đặc biệt
từ nhà tiên tri của Đức Chúa Trời là Ê-li-sê.
Khi Ê-li-sê ngày càng được nhiều người biết đến và kính trọng,
thì Ghê-ha-xi tự nhiên cũng được xem trọng hơn,
vì là phụ tá của nhà tiên tri.
Đúng vậy, Ghê-ha-xi nhận được sự tôn trọng và tiếp đón
không phải bởi vì ông là ai,
nhưng vì ông đi cùng ai.
Lần đầu tiên chúng ta đọc về Ghê-ha-xi trong Kinh Thánh,
ông là người trung thành,
chân thật và biết cảm thông.
Nhưng lời tường thuật nơi 2 Các vua cho thấy
mặt tối của người đàn ông này.
Như thể chúng ta thấy
có đến hai Ghê-ha-xi.
Chuyện gì đã xảy ra
và chúng ta có thể rút ra những bài học nào?
Hãy cùng xem xét kỹ hơn.
Lần đầu chúng ta đọc về Ghê-ha-xi là nơi 2 Các vua chương 4.
Khi một người phụ nữ Su-nem khá giả
tỏ lòng hiếu khách đặc biệt với nhà tiên tri Ê-li-sê.
Bà đã cung cấp cho ông thức ăn
và một căn phòng tiện nghi.
Vậy chúng ta hãy cùng đọc lời tường thuật
nơi 2 Các vua chương 4 câu 13.
Nơi đây Ê-li-sê đã bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc
về những điều
mà người đàn bà Su-nem đã làm cho mình.
Câu Kinh Thánh này nói:
“Ông [tức Ê-li-sê] bảo Ghê-ha-xi:
‘Hãy nói với bà ấy rằng [tức người đàn bà Su-nem]:
“Bà đã vất vả nhiều vì chúng tôi.
[Điều này ngụ ý Ghê-ha-xi cũng được tiếp đãi].
Tôi có thể làm gì cho bà?
Bà có muốn tôi thay mặt bà mà nói chuyện với vua
hay tướng quân đội không?”’
Nhưng bà đáp:
‘Tôi đang sống bình an giữa dân mình’”.
Ý của bà là:
“Tôi ổn. Tôi không sao.
Tôi có mọi thứ tôi cần.
Tôi có của cải và cũng khá giả.
Tôi có một người chồng hỗ trợ mình.
Tôi ổn mà”.
Ở câu 14, Ghê-ha-xi cho thấy
ông là người có khả năng quan sát tinh tế.
Ông nhận thấy gì?
Có một điều mà người phụ nữ này đang thiếu,
và ông nói với Ê-li-sê ở câu 14 rằng:
“Bà ấy không có con trai”.
Dường như việc có con là điều không thể xảy ra
với cặp vợ chồng này.
Lời nhận xét này cho thấy
Ghê-ha-xi là một người thông sáng và thấu hiểu.
Ông quan tâm và đồng cảm với những
vấn đề mà người khác đang đối mặt.
Ghê-ha-xi không tập trung vào bản thân mình
mà tập trung vào người khác.
Ông cho thấy mình là một người
thích cho đi và muốn giúp đỡ.
Thật đáng khen cho Ghê-ha-xi!
Điều này cũng cho thấy ông có đức tin nổi bật.
Vì ông tin Ê-li-sê có thể làm gì đó cho người phụ nữ này.
Ê-li-sê đã làm theo gợi ý tốt này của Ghê-ha-xi
và nói với người phụ nữ nơi câu 16:
“Vào thời điểm này năm sau,
bà sẽ ẵm một đứa con trai”.
Đây là điều mà bà nghĩ không bao giờ có thể xảy ra.
Dù vậy,
Đức Giê-hô-va đã ban cho cặp vợ chồng này
một đứa con trai vào năm sau.
Chúng ta có thể học được gì?
Bài học là gì?
Anh chị có thể được Đức Chúa Trời dùng
ngay cả khi mình không phải là một giám thị.
Vào lúc thích hợp, anh chị có thể đưa ra một lời gợi ý.
Rồi nếu điều đó được thực hiện thành công,
nhưng anh giám thị lại là người được ghi nhận,
thì mình nên làm gì?
Hãy thỏa lòng với điều đó.
Hãy vui vì biết rằng
Đức Giê-hô-va đã ban phước cho ý tưởng của anh chị.
Hãy tự hỏi:
Tôi đang dùng sự huấn luyện và hiểu biết của mình
để phục vụ người khác
hay chỉ muốn thu hút sự chú ý cho bản thân.
Chúng ta hãy trở lại lời tường
thuật về người phụ nữ Su-nem.
Vài năm trôi qua,
và đứa trẻ qua đời.
Vào thời điểm khủng khiếp nhất trong cuộc đời mình,
người phụ nữ Su-nem đã tìm sự giúp đỡ của Ê-li-sê.
Bà đến gặp Ê-li-sê, lòng bà tan nát,
bà vô cùng đau khổ và rồi, bà gục xuống chân Ê-li-sê.
Nhưng vào lần này,
thì chúng ta bắt đầu thấy
những dấu hiệu về một Ghê-ha-xi khác.
Nơi chương 4, câu số 27,
sau khi gục xuống chân Ê-li-sê
và bà vô cùng đau buồn
thì lúc này “Ghê-ha-xi đến gần
[để an ủi bà, phải vậy không?
Không!] để đẩy bà ra”.
“Đẩy bà ra” sao?
Ghê-ha-xi, bà không phải là một người lạ,
mà là một người bạn yêu dấu.
Suốt nhiều năm, bà đã thể hiện sự tử tế
và lòng hiếu khách đặc biệt với họ.
Và giờ bà cần sự giúp đỡ.
Bà đã đau đớn đến mức gục xuống chân Ê-li-sê.
Vậy mà anh lại đẩy bà ra?
Có phải Ghê-ha-xi nghĩ rằng
Ê-li-sê quá quan trọng để giúp bà không?
Ê-li-sê không phải là một người lạnh lùng như vậy.
Thực tế nơi câu 26, ông bảo Ghê-ha-xi
đi hỏi thăm người phụ nữ khi thấy bà ấy đến rằng
‘Mọi chuyện ở nhà vẫn ổn chứ? Còn đứa trẻ thì sao?’
Nhưng điều thú vị ở đây là
chúng ta thấy bà trả lời Ghê-ha-xi rằng:
“Mọi chuyện đều ổn”.
Phải chăng là bà cũng nhận thấy một Ghê-ha-xi khác?
Chuyện gì đã xảy ra với Ghê-ha-xi,
người từng thông sáng và biết cảm thông?
Ông ấy đâu rồi?
Có phải ông bắt đầu mất đức tin
và không còn quý trọng đặc ân mà mình nhận được?
Có phải ông không còn vui thích với công việc của mình
vì phải làm đi làm lại những việc giống nhau?
Phải chăng việc ở bên cạnh Ê-li-sê mỗi ngày
và thấy những thói quen cũng như sự bất toàn của ông
khiến Ghê-ha-xi khó chịu?
Có thể.
Hay liệu ông muốn có thêm nhiều trách nhiệm
thay vì chỉ chạy việc vặt cho Ê-li-sê?
Dù sao đi nữa, chúng ta biết được rằng
Ghê-ha-xi đã bắt đầu thay đổi vào một thời điểm nào đó.
Người hầu việc trung thành, lâu năm
và đáng tin cậy của Ê-li-sê dần biến mất,
thay vào đó là một Ghê-ha-xi hoàn toàn khác.
Vậy thì bài học quan trọng là:
Khi địa vị trở nên quan trọng hơn việc phục vụ
thì lòng cũng bị suy yếu.
Đặc ân và trách nhiệm sẽ trở nên vô nghĩa
nếu thiếu đi lòng trắc ẩn.
Hãy tự hỏi:
‘Tôi có xem những người đang tuyệt vọng là sự phiền phức
hay là tôi tớ quý giá của Đức Giê-hô-va?’
Nếu chương 4 là những dấu hiệu
mờ mờ về sự thay đổi của Ghê-ha-xi,
thì đến chương số 5,
chúng ta sẽ thấy rõ mồn một.
Điều này có thể được thấy rõ.
Chẳng hạn, nơi chương 5, câu 20.
Ghê-ha-xi gọi Na-a-man là “người Sy-ri”.
Ý ông là sao?
Ông tỏ vẻ khinh thường
một người khác chủng tộc với mình.
Một người mà ông xem là đáng bị lợi dụng.
Rồi ông lừa Na-a-man
để đưa cho ông những món quà
mà Ê-li-sê đã từ chối trước đó.
Ông từ một Ghê-ha-xi thích cho đi
thành một Ghê-ha-xi thích lấy đi.
Thật đáng buồn!
Nhưng chưa dừng lại ở đó.
Nơi câu 25, ông nói dối Ê-li-sê.
Ê-li-sê hỏi ông: “Anh đi đâu về vậy?”
Ghê-ha-xi đáp: “Tôi tớ ông đâu có đi đâu”.
Ghê ha xi, anh nghĩ gì vậy?
Lẽ ra anh nên thấy sợ
khi nói dối nhà tiên tri của Đức Chúa Trời.
Anh biết là Đức Giê-hô-va cho ông ấy thấy
những điều mắt thường không thấy được.
Ông có thần khí của Đức Chúa Trời
và có thể làm những phép lạ.
Ông là một nhà tiên tri.
Thế mà anh dám nói dối ông?
Thật khó hiểu khi Ghê-ha-xi nghĩ rằng
ông có thể lừa được Ê-li-sê.
Thế là ông từ Ghê-ha-xi trung thành,
trở thành Ghê-ha-xi gian manh,
từ thích cho đi thành thích lấy đi
từ trung thành thành gian manh.
Vậy thì kết cục cho Ghê-ha-xi này là gì?
Nơi câu số 27,
Ê-li-sê nói với Ghê-ha-xi:
“Giờ đây, bệnh phong cùi của Na-a-man
sẽ dính vào anh và con cháu anh đến mãi mãi”.
Như thể Đức Giê-hô-va nói với ông:
‘Ngươi muốn tiền của ông ấy sao?
Vậy hãy lấy luôn căn bệnh của ông ấy nữa’.
Thật đáng buồn!
Khi ông từ Ghê-ha-xi người phụ giúp
thành Ghê-ha-xi người phong cùi.
Vậy thì tại sao chúng ta lại xem xét
về trường hợp của Ghê-ha-xi với anh chị
là những người thành thục,
trung thành phụng sự Đức Giê-hô-va?
Chúng tôi muốn đảm bảo với anh chị rằng
chúng tôi không hề thấy
bất kỳ dấu vết tiêu cực nào của Ghê-ha-xi
nơi anh chị.
Thay vào đó, chúng tôi thấy gì?
Chúng tôi thấy những học viên nghiêm túc,
trung thành và siêng năng học lời Đức Chúa Trời.
Mỗi ngày anh chị đều chuẩn bị kỹ cho buổi học.
Anh chị đã làm rất tốt trong việc
thể hiện tình yêu thương và sự tử tế
cũng như lòng trung thành với Đức Giê-hô-va
và tổ chức của ngài.
Tuy nhiên,
chúng tôi chia sẻ điều này vì yêu thương anh chị.
Chúng tôi không bao giờ muốn anh chị
có kết cục đau buồn như Ghê-ha-xi.
Đó là lý do chúng tôi làm vậy.
Trường hợp của Ghê-ha-xi cho thấy
điều có thể xảy ra cho chúng ta.
Ngay cả khi mình đang bận rộn
trong việc phụng sự Đức Giê-hô-va.
Hãy tránh xa,
đừng để mình có kết cục như Ghê-ha-xi thứ hai.
Người đã để cho tâm trí mình bị bại hoại
trong khi đang có đặc ân tuyệt vời.
Ông đang tham gia vào
hoạt động thiêng liêng rất quan trọng thời bấy giờ.
Nhưng ông lại không thật sự coi trọng điều đó.
Bài học là:
Điều vô cùng nguy hiểm là
chúng ta không còn quý trọng đặc ân mình có.
Hãy giống như Ghê-ha-xi thứ nhất,
một Ghê-ha-xi đáng tin cậy.
Anh chị có thể được giao những công việc
tầm thường, tẻ nhạt, thậm chí lặp đi lặp lại.
Cũng không sao cả.
Tại sao?
Vì sự trung thành được rèn luyện khi không ai thấy được.
Và lòng trọn thành được tinh luyện khi không ai tán thưởng.
Đừng tìm kiếm sự nổi trội.
Nhưng hãy tỏa sáng trong mắt Đức Giê-hô-va dù điều gì xảy ra.
Đức Giê-hô-va sẽ luôn bao bọc anh chị
bằng tình yêu thương thành tín và ân phước của ngài.
Nếu anh chị tiếp tục ghi nhớ bài học về hai Ghê-ha-xi.
-